Câu nói "không có số, không có số" đã trở thành một hiện tượng văn hóa ở Romania, tượng trưng cho sự hào phóng quá mức và một cuộc sống được sống ở mức tối đa, không hạn chế. Thuật ngữ này liên quan chặt chẽ đến âm nhạc manele, một thể loại âm nhạc kết hợp ảnh hưởng của Balkan, Gypsy và pop, đồng thời thường gắn liền với những bữa tiệc xa hoa và sang trọng.
Nguồn gốc của biểu thức này rất khó xác định chính xác, nhưng nó đã được phổ biến vào những năm 2000 bởi các nghệ sĩ manele như Nicolae Guță và Florin Salam. Lời bài hát của Manele thường nói về thành công tài chính, tình yêu mãnh liệt và cuộc sống xa hoa. Trong bối cảnh này, "không có số, không có số" ám chỉ thực tế là tiền không được tính, cho thấy nguồn tài nguyên có sẵn vô tận. Khái niệm về sự dồi dào này là trọng tâm của nhiều chiếc bờm, phản ánh ước mơ của nhiều người nghe là thoát nghèo và sống một cuộc sống xa hoa.
Trong văn hóa tiệc tùng, cụm từ “không số, không số” được dùng để mô tả bầu không khí nơi mọi thứ đều có thể và không có gì là quá đắt. Ở những bữa tiệc này, đồ uống dồi dào, đồ ăn dồi dào, âm nhạc ầm ĩ, tất cả đều biểu tượng cho sự hào phóng của chủ nhà. Những người tham dự những sự kiện như vậy mong đợi một trải nghiệm khó quên, nơi mỗi khoảnh khắc đều được đánh dấu bằng sự hào hứng và sang trọng.
Ngoài bối cảnh âm nhạc và tiệc tùng, cách diễn đạt này cũng đã được áp dụng vào ngôn ngữ hàng ngày, mang nhiều ý nghĩa khác nhau. Nó có thể được sử dụng để mô tả bất kỳ tình huống nào có biểu hiện dư thừa hoặc thiếu giới hạn. Ví dụ: ai đó có thể nói rằng họ đưa ra "không có số, không có số" khi đề nghị trợ giúp hoặc cung cấp nguồn lực mà không cần đặt trước. Điều này cho thấy sự hào phóng chân thành và vô điều kiện.
Tuy nhiên, cụm từ “không có số, không có số” không phải là không gây tranh cãi. Các nhà phê bình thường gắn nó với chủ nghĩa phô trương và lối sống vô trách nhiệm. Trong con mắt nhiều người, nó tượng trưng cho tư duy tiêu dùng quá mức mà bỏ qua những trách nhiệm và hậu quả lâu dài. Trong xã hội Romania, nơi có sự khác biệt đáng kể về kinh tế, kiểu phô trương này có thể bị coi là sự sỉ nhục đối với những người đang gặp khó khăn về tài chính.
Mặt khác, những người ủng hộ còng tay và cụm từ “không số, không số” lại cho rằng nó phản ánh một hình thức trốn chạy và hy vọng về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Đối với nhiều người, manele không chỉ là âm nhạc; chúng là một hình thức thể hiện văn hóa và là phương tiện để tôn vinh thành công và niềm vui sống. Ở nghĩa này, “vô số, vô số” có thể được coi là khát vọng về một cuộc sống vô tư và bổ ích.
Tóm lại, “không có số, không có số” là cách diễn đạt gói gọn bản chất của một lối sống dư giả và rộng lượng, vừa được ngưỡng mộ vừa bị chỉ trích trong xã hội Romania. Nó vẫn là biểu tượng mạnh mẽ của văn hóa manele và những bữa tiệc sôi động, đồng thời phản ánh mong muốn và khát vọng của những người mơ về một cuộc sống xa hoa và không giới hạn.